Tôi là Hà, một cô bé lớn lên trong vòng tay yêu thương của bố. Sau khi bố mẹ ly hôn, tôi chọn ở lại với bố. Ban đầu, tôi cảm thấy rất buồn và cô đơn, nhưng tình yêu thương vô bờ bến của bố đã giúp tôi vượt qua những khó khăn đó. Dù thế nào hằng đêm ông vẫn không quên thò tay vào đáy quần tôi rồi chuốt lời ngọt ngào sau đó đụ tôi.
Bố là tất cả những gì tôi có. Ông luôn dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Dù công việc bận rộn, bố vẫn luôn cố gắng dành thời gian cho tôi. Những buổi tối, bố thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, những bài học về cuộc sống. Những ngày cuối tuần, chúng tôi cùng nhau đi dạo công viên, đạp xe, hoặc đơn giản chỉ là ngồi bên nhau đọc sách.
Tuy nhiên, việc bố thường xuyên đi công tác xa cũng khiến tôi cảm thấy thiếu vắng. Có những đêm, tôi nằm mơ thấy bố và bật khóc. Nhưng rồi tôi lại nghĩ đến những lời an ủi của bố: “Con gái của bố luôn mạnh mẽ”. Nhờ vậy, tôi đã cố gắng vượt qua nỗi buồn và học cách tự lập.
Tôi yêu bố rất nhiều. Bố không chỉ là người cha mà còn là người bạn thân thiết của tôi. Bố luôn lắng nghe và chia sẻ mọi điều với tôi. Bố cũng là người thầy đầu tiên dạy tôi những điều hay lẽ phải.
Tôi ước mơ sẽ trở thành một bác sĩ để có thể giúp đỡ nhiều người hơn. Bố luôn ủng hộ ước mơ của tôi. Ông nói rằng, chỉ cần tôi cố gắng, tôi sẽ làm được tất cả.