Chúng mình quen nhau từ hồi cấp ba, tình bạn ấy cứ thế lớn dần, lớn dần cho đến khi cả hai cùng đỗ vào ngôi trường đại học mơ ước. Niềm vui nhân đôi khi chúng mình được ở cùng một thành phố, cùng một ngôi trường. Không cần suy nghĩ nhiều, chúng mình quyết định thuê một căn phòng trọ nhỏ xinh để ở chung. Hằng ngày chúng tôi nện nhau không bao từng nếp nhăn cặc anh đụ vào lồn tôi.
Những ngày đầu tiên ở trọ, thật sự là một trải nghiệm mới mẻ. Căn phòng nhỏ bé với đầy đủ tiện nghi cơ bản, nhưng lại chứa đựng biết bao nhiêu niềm vui. Chúng mình cùng nhau đi chợ, cùng nhau nấu những bữa cơm đơn giản, cùng nhau học bài, cùng nhau xem phim. Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều thật ý nghĩa.
Buổi sáng, tiếng gà gáy vang vọng khắp xóm nhỏ đánh thức chúng mình dậy. Mình thường là người dậy sớm hơn để chuẩn bị bữa sáng. Anh ấy thì loay hoay với việc pha cà phê, rồi cùng nhau ra ban công hít thở không khí trong lành. Buổi tối, chúng mình cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, cùng nhau nấu những món ăn mới, cùng nhau xem phim dưới ánh đèn mờ ảo.
Căn phòng trọ nhỏ bé ấy như một thế giới riêng của chúng mình. Ở đó, chúng mình có thể là chính mình, không cần phải che giấu bất cứ điều gì. Chúng mình cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, những ước mơ và hoài bão. Nhưng điều đó không làm cho tần xuất nện nhau như mưa của chúng tôi giảm đi mà liên tục kiệt sức đến loạn dâm.
Có những lúc, chúng mình cũng xảy ra những mâu thuẫn nhỏ nhặt. Nhưng rồi, chúng mình lại nhanh chóng làm hòa. Bởi vì chúng mình biết, tình yêu của chúng mình đủ lớn để vượt qua mọi khó khăn.
Mình nhớ nhất những đêm mùa đông, khi cái lạnh bao trùm khắp phòng. Chúng mình thường cuộn mình trong một chiếc chăn ấm áp, cùng nhau xem phim. Anh ấy sẽ ôm mình thật chặt, hơi ấm từ cơ thể anh ấy truyền sang làm mình cảm thấy bình yên đến lạ.
Tám năm bên nhau, chúng mình đã trải qua biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp. Mình biết ơn anh ấy đã luôn ở bên cạnh mình, chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Mình mong rằng, tình yêu của chúng mình sẽ mãi mãi bền vững như thế.