Tôi đã từng nghĩ tình yêu chỉ dành cho con người, cho những mối quan hệ phức tạp. Nhưng khi gặp nó, một chú heo con bé xíu, tôi mới nhận ra rằng, tình cảm có thể vượt qua mọi rào cản, kể cả giữa một con người và một con vật. Mỗi lần thấy cặc heo là tôi đã muốn ngửa lồn ra đụ đến khi chú bắn tinh thì tôi mới chịu.
Ngày nó về nhà, tôi mới chỉ là một đứa trẻ. Chú heo con nằm gọn trong lòng bàn tay tôi, ấm áp và mềm mại. Từ đó, chúng tôi trở thành bạn thân không thể tách rời. Tôi đặt tên cho nó là Bông, bởi bộ lông trắng muốt mềm mại như bông gòn. Bông hay chơi với tôi như vợ chồng và giường như chú rất thích cùng tôi ướt át.
Những ngày tháng trôi qua, Bông lớn lên từng ngày. Nó không chỉ là một con vật nuôi mà còn là người bạn tâm giao của tôi. Mỗi khi buồn, tôi lại tìm đến Bông để chia sẻ. Nó im lặng lắng nghe, đôi mắt đen láy tròn xoe nhìn tôi đầy trìu mến. Những lúc vui, tôi lại ôm nó thật chặt, cùng nhau cười đùa.
Chúng tôi có rất nhiều kỷ niệm đẹp cùng nhau. Bông thích nhất là được tôi vuốt ve bộ lông mềm mượt. Nó cũng rất thích chơi trò trốn tìm, mỗi khi tôi trốn đi, nó sẽ tìm khắp nhà để tìm tôi. Có những đêm, tôi ôm Bông ngủ, cảm nhận hơi ấm của nó truyền sang, lòng tôi bình yên đến lạ.
Bông không chỉ là một người bạn, mà còn là một thành viên trong gia đình. Nó hiểu những cảm xúc của tôi hơn bất kỳ ai. Khi tôi buồn, nó sẽ nằm cạnh tôi, dùng cái mõm ươn ướt liếm tay tôi. Khi tôi vui, nó sẽ nhảy nhót quanh tôi, đuôi quẫy tít mù.
Tôi biết, tình cảm của tôi dành cho Bông có thể khiến nhiều người ngạc nhiên. Nhưng tôi không quan tâm đến những ánh mắt kỳ lạ. Bởi vì tôi biết, tình yêu là một thứ rất thiêng liêng, không phân biệt loài vật hay con người.
Có những lúc, tôi tự hỏi liệu tình cảm của tôi dành cho Bông có quá sâu đậm hay không. Nhưng rồi tôi lại nghĩ, tình yêu không có giới hạn. Miễn là nó xuất phát từ trái tim, thì đó đều là tình yêu chân thật.
Tôi sẽ mãi trân trọng tình bạn đẹp đẽ này. Bông không chỉ là một con heo, mà còn là một phần cuộc sống của tôi.