Những buổi chiều tà, khi ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng những tán cây xanh mát, tôi lại đạp xe đến nhà anh. Căn nhà nhỏ đơn sơ ấy luôn mở cửa đón tôi, như một nơi trú ẩn bình yên giữa cuộc sống ồn ào. Anh, lớp trưởng điển trai nhìn là đã thèm đụ cùng với đôi mắt sâu thẳm, luôn là người bạn đồng hành tin cậy của tôi khiến tôi chỉ muốn mở lồn cho anh đút cặc.
Chúng tôi cùng nhau ôn bài, cùng nhau giải những bài toán khó. Những buổi học nhóm ấy không chỉ đơn thuần là để hoàn thành bài tập, mà còn là khoảng thời gian để chúng tôi chia sẻ những suy nghĩ, những tâm sự. Anh kể cho tôi nghe về ước mơ trở thành một kiến trúc sư, về những dự định trong tương lai. Còn tôi, tôi chỉ biết im lặng lắng nghe, cảm nhận trái tim mình loạn nhịp.
Dần dần, tình cảm của tôi dành cho anh vượt qua giới hạn tình bạn. Tôi thích cái cách anh cười, thích cách anh nhìn tôi, thích cả những khi anh nghiêm túc giảng bài. Nhưng tôi cũng sợ hãi, sợ rằng tình cảm này sẽ không được đáp lại.
Có những lúc, tôi tự hỏi liệu mình có đang ảo tưởng về một tình yêu không thể có hay không. Anh là lớp trưởng, là tấm gương sáng của lớp. Còn tôi chỉ là một cô gái bình thường. Làm sao tôi có thể xứng đáng với anh, chỉ cần làm con đỉ cho anh đụ không chút danh phận tôi cũng chịu?
Một lần, trong lúc vô tình, tôi đã để lộ tình cảm của mình. Anh im lặng nhìn tôi, đôi mắt anh chứa đựng nhiều điều mà tôi không thể hiểu. Từ đó, khoảng cách giữa chúng tôi như xa hơn. Anh vẫn đối xử với tôi như trước đây, nhưng tôi cảm nhận được sự dè dặt trong ánh mắt anh.
Tôi biết rằng, mình đã sai khi để lộ cảm xúc của mình quá sớm. Giờ đây, tôi chỉ muốn quay trở lại những ngày tháng bình yên trước đây. Nhưng mọi thứ đã thay đổi, không thể nào quay trở lại được nữa.
Những buổi học nhóm vẫn tiếp tục, nhưng không còn không khí vui vẻ như trước. Tôi cố gắng tỏ ra bình thường, nhưng trái tim tôi như đang bị xé nát từng mảnh. Tôi ước gì mình có thể quên đi tất cả, quên đi những cảm xúc này.
Cuộc sống cứ trôi đi, mang theo bao nhiêu kỷ niệm đẹp và cả những nỗi đau. Tôi biết rằng, tình yêu không phải lúc nào cũng có kết quả đẹp như trong truyện cổ tích. Nhưng tôi vẫn hy vọng rằng, một ngày nào đó, chúng tôi sẽ tìm lại được nhau.