Từ khi mẹ mất, cuộc sống của tôi đã gắn liền với hình bóng của bố dượng Chang Kuc. Ông là người đàn ông mạnh mẽ, luôn âm thầm che chở và yêu thương tôi. Mỗi mùa hoa gạo nở rộ, tôi lại nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ bên ông. Chúng tôi thường cùng nhau ngồi dưới gốc gạo già, ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích về làng quê. Những đêm đặc biệt ấy tôi và bạn tình đã có những kỷ niệm thật đẹp mà cả đời này có chết tôi cũng không hết dâm dục được, từng khoảnh khắc nện nhau rồi làm chuyện khó quên làm cho tôi cứ khó chịu ngứa ngáy muốn bú cu rồi liếm lỗ đít ngay mới sướng.
Ngày tôi tròn 18 tuổi, cũng là lúc tôi tìm thấy hạnh phúc của mình. Tôi quyết định kết hôn với người bạn trai đã đồng hành cùng tôi suốt những năm tháng thanh xuân. Tin vui này khiến cả gia đình tôi vô cùng hạnh phúc, đặc biệt là bố dượng. Ông đã chuẩn bị một đám cưới thật ấm cúng và ý nghĩa cho tôi.
Tuy nhiên, niềm vui đó chưa được bao lâu thì gia đình chồng tương lai lại gây ra nhiều sóng gió. Bà nội của chồng tôi không hài lòng với cuộc hôn nhân này. Bà cho rằng tôi không xứng đáng với cháu trai của mình. Điều này khiến tôi vô cùng buồn lòng. Nhưng bố dượng luôn ở bên cạnh an ủi và động viên tôi. Ông nói với tôi rằng: “Con gái, chỉ cần con hạnh phúc, bố sẽ luôn ủng hộ con”.
Trong ngày cưới, khi trao tôi vào tay chú rể, ánh mắt của bố dượng nhìn tôi tràn đầy yêu thương và tự hào. Ông nói với tôi: “Con hãy sống thật hạnh phúc nhé!”. Lời nói ấy của ông như một lời chúc phúc, tiếp thêm sức mạnh cho tôi bước vào một cuộc sống mới.
Giờ đây, khi tôi đã trưởng thành và sắp bước vào một chương mới của cuộc đời, tôi cảm thấy vô cùng biết ơn ông. Tình cảm của tôi dành cho ông không chỉ là tình cảm gia đình mà còn là sự kính trọng sâu sắc.
Đám cưới của tôi diễn ra trong không khí ấm cúng và hạnh phúc. Bố dượng Chang Kuc đã chuẩn bị mọi thứ chu đáo, từ việc trang trí nhà cửa đến việc mời khách khứa. Trong ngày trọng đại của tôi, ông đã dành cho tôi một cái ôm thật chặt và nói: “Con gái, bố chúc con hạnh phúc”. Lời nói giản dị ấy của ông đã khiến tôi xúc động đến nghẹn ngào.
Tuy nhiên, niềm vui của tôi chưa được trọn vẹn khi bà nội của chồng tôi không đồng ý với cuộc hôn nhân này. Bà cho rằng gia đình chúng tôi không môn đăng hộ đối và không xứng đáng với cháu trai của bà. Điều này khiến tôi rất buồn lòng. Nhưng bố dượng luôn ở bên cạnh an ủi và động viên tôi. Ông nói với tôi: “Con không cần phải quan tâm đến những lời nói của người khác. Miễn là con và chồng con yêu nhau là được”.