Tuần trước, cuộc sống vốn dĩ bình lặng của tôi ở phương Tây bỗng chốc trở nên rực rỡ sắc màu. Cô gái mới chuyển đến ngôi nhà kế bên, một nàng thơ bất ngờ xuất hiện trong khu phố nhỏ yên tĩnh này. Lần đầu tiên nhìn thấy cô, trái tim tôi như bỏ nhịp. Đôi mắt to tròn, long lanh như hai vì sao, mái tóc óng mượt xõa nhẹ trên vai, và nụ cười tỏa nắng làm tôi ngây ngất. Có lẽ, đó là định mệnh đã sắp đặt, khiến tôi và cô ấy trở thành hàng xóm. Những đêm nồng nàng cùng người ấy khiến tôi không tài nào có thể quên được, cả những khoảnh khắc bú liếm nhau đến khi dương vật vô tình cương cứng đến mức chẳng còn thể phát triển được nữa mà chỉ chờ được thông nhau. Con cặc nổi gân thật tuyệt.
Tôi nhớ rõ khoảnh khắc ấy như in. Khi cô ấy đang loay hoay với những thùng carton, tôi đã không ngần ngại chạy sang giúp đỡ. Trong lúc cùng nhau bê đồ, tôi đã có cơ hội trò chuyện và nhận ra cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất thông minh và hài hước. Chúng tôi nói về mọi thứ, từ sở thích âm nhạc, phim ảnh đến những dự định trong tương lai. Cảm giác như chúng tôi đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi.
Những ngày sau đó, tôi thường xuyên sang nhà cô ấy, cùng nhau nấu ăn, xem phim hoặc đơn giản chỉ là ngồi trò chuyện. Tôi nhận ra mình đã dần dần rung động trước cô ấy. Ánh mắt cô ấy luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp và bình yên. Giọng nói dịu dàng của cô ấy như một bản nhạc du dương, xoa dịu tâm hồn tôi.
Tuy nhiên, tôi cũng cảm thấy lo lắng. Liệu cô ấy có cảm nhận được tình cảm của tôi không? Liệu tôi có nên tỏ tình với cô ấy? Hàng ngàn câu hỏi cứ xoáy quanh trong đầu tôi. Tôi sợ rằng nếu tôi nói ra, tình bạn đẹp đẽ giữa chúng tôi sẽ bị phá vỡ. Nhưng nếu tôi cứ im lặng, tôi lại sợ sẽ mãi mãi đánh mất cơ hội được ở bên cạnh cô ấy.
Tôi biết, tình yêu là một điều kỳ diệu, nhưng cũng đầy rẫy những thử thách. Tôi sẽ cố gắng hết sức để bày tỏ tình cảm của mình một cách chân thành nhất. Hy vọng rằng, cô ấy cũng có tình cảm với tôi.